-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Nhật ký Con đường Lửa tại làng gốm Bát Tràng, Hà Nội
Nhật ký Con đường Lửa và hành trình phiêu lưu của Dế Mèn tại làng gốm Bát Tràng
Chào các bạn, tôi là Dế Mèn, một kẻ mê phiêu lưu, luôn thích đi tìm những điều kỳ lạ ẩn trong thế giới bình dị. 
Nghe người ta bảo bên bờ sông Hồng có một ngôi làng đặc biệt lắm - nơi đất biết hát, lửa biết kể chuyện, và con người thì gửi hồn mình vào từng viên gốm.
Nghe thôi đã thấy rạo rực trong tim, tôi liền xách balo lên, khởi hành chuyến phiêu lưu đến Bát Tràng - ngôi làng ngàn năm tuổi khám phá hành trình mang tên “Nhật ký con đường Lửa”. 
Vừa đặt chân tới, tiếng trống đình đã vang lên giữa sớm mai, âm vang như tiếng chào từ quá khứ vọng về. Đình làng rêu phong, cổ kính, đứng sừng sững như người canh giữ linh hồn đất Việt.
Gió sông Hồng lồng lộng thổi qua mái ngói, mùi khói hương hoa sữa nhẹ bay nhẹ khiến tôi bỗng thấy lòng mình ấm áp lạ thường
Men theo con ngõ nhỏ, tôi tìm đến Văn Chỉ - nơi người làng thờ các bậc tiên nho tiên hiền của làng. Nhìn tấm bia đá trống trơn chẳng có chữ, nghe lời dạy về sự khiêm nhường tôi chợt hiểu ra rằng: ở Bát Tràng, đất làm nên gốm, còn chữ nghĩa làm nên con người và gìn giữ văn hóa bao đời qua.
Rẽ qua một lối nhỏ, tôi dừng chân trước “Nhà Gian Khó” – căn nhà mộc mạc, bé thôi nhưng kể chuyện lớn. Tường gạch, mái ngói, tiếng bàn kẽo kẹt như kể lại bao mùa mưa nắng, bao bàn tay giữ nghề trong gian khổ nhưng vẫn nở nụ cười.
Tôi ngỡ như thấy những người thợ xưa đang cần mẫn xoay bàn gốm, mồ hôi rơi hòa cùng hơi đất – đẹp đến mức chẳng cần thêm lời.
Bước thêm vài vòng bánh xe, tôi dừng lại ở Nhà Thọ Kỳ Văn.
Không gian trầm lắng, mùi mực tàu hòa trong mùi khói hương. Thầy đồ khẽ vung bút, nét chữ bay trên giấy đỏ, mềm như khói, mà lại đậm như lửa. Một căn nhà gỗ thật đặc biệt, bước vào đây như tách biệt với thế giới ồn ào, xô bồ ngoài kia, để chỉ còn đọng lại tiếng nước, tiếng gió, mùi của đất của mưa và thanh âm yên ả
Ra khỏi con phố nhỏ, tôi đến chợ gốm.
Ồ, nơi đây rộn ràng như ngày hội!
Men lam, men ngọc, men rạn, men nâu… sắc màu hòa quyện như cầu vồng rơi xuống làng.
Tiếng cười nói vang khắp, những chiếc bình, chiếc chén nằm phơi nắng: đẹp, lặng mà kiêu sa. Tôi nhận ra, Bát Tràng sống trong từng nhịp cười, từng hơi thở, từng vệt men sáng lên dưới nắng.
Sau một hành trình qua đất, qua lửa, qua chữ, qua người – tôi hiểu rằng “Con đường Lửa” không chỉ là con đường của nghề, mà là hành trình của tâm hồn tìm về sự bình yên. 
Và thế là, chuyến phiêu lưu của Dế Mèn tôi tạm khép lại.
Nhưng nếu bạn hỏi tôi có quay lại không ư?
Tất nhiên là có! Bởi ở Bát Tràng, mỗi con ngõ, mỗi nắm đất, mỗi làn khói, mỗi bước chân đều là một câu chuyện mà tôi muốn khám phá
Bạn cũng có thể tự mình viết tiếp “nhật ký Con đường Lửa” của riêng bạn - chỉ cần đến đây, chạm tay vào đất, và để lòng mình nghe tiếng lửa hát. 
Các bạn có thể đến Bảo tàng gốm Bát Tràng để khám phá tour Nhật ký con đường lửa giống mình nha.
-----------------------------




Hello friends, I’m Cricket, a wanderer with a curious heart always chasing after the extraordinary hidden within the ordinary. 
I heard there’s a special village by the Red River a place where the earth sings, fire tells stories, and people pour their souls into clay.
Just hearing that made my heart race! So I packed my little backpack and set off for Bát Tràng, the thousand-year-old pottery village, to explore a journey called “The Fire Path Diary.” 
As soon as I arrived, the sound of the village drum echoed through the morning air like a greeting from the past. The communal house, moss-covered and ancient, stood tall like a guardian of Vietnam’s cultural soul.
The Red River breeze swept through the tiled roofs, carrying the faint scent of milk flowers and incense and suddenly, warmth filled my chest.
Following a narrow alley, I reached the Temple of Literature (Văn Chỉ) where the villagers honor generations of scholars and sages. I saw a blank stone stele, symbolizing humility, and realized something profound:
In Bát Tràng, clay creates pottery, but knowledge and virtue create people preserving culture through the ages.
Then I found my way to the “House of Hardship” (Nhà Gian Khó) small and simple, yet full of stories. Its brick walls and creaking wooden beams whispered about storms endured and crafts preserved with smiling perseverance.
I could almost see the old potters at their wheels sweat blending with the scent of earth, creating beauty that needed no embellishment.
A few more steps brought me to Thọ Kỳ Văn House quiet and serene. The scent of ink and aged wood mingled with incense smoke. A calligraphy master gently brushed words onto red paper, his strokes soft as mist yet bold as fire.
Inside that wooden house, the noise of the outside world faded away, leaving only the sound of water, the rustle of leaves, the breath of rain, and the stillness of the soul.
Stepping back into the sunlight, I wandered into the Bát Tràng Pottery Market lively like a festival!
Celadon, blue glaze, crackle glaze, brown glaze… colors gleamed like a rainbow fallen upon the village.
Laughter and chatter filled the air. Bowls and vases lay drying under the sun silent, yet radiant. I realized Bát Tràng lives not only in its pottery, but in every smile, every breath, every glimmer of glaze.
After walking through earth, fire, letters, and people, I understood that “The Fire Path” is not only the path of craftsmanship it’s a journey of the soul seeking peace. 
So, my little adventure ends here for now.
But will I return? Of course!
Because in Bát Tràng, every alley, every handful of clay, every curl of smoke holds a story waiting to be told.
And you too can write your own “Fire Path Diary”
Just come here, touch the earth, and let your heart listen to the song of fire. 
------------------
- 8:00 – 17:30 (Từ Thứ 2 đến Thứ 6)
- 8:00 - 18:00 (Thứ 7, Chủ nhật & Ngày lễ)
(Đoàn/ Tour: 0902. 466. 568 - Ms. Hà)